Hai
chữ “tâm linh” được nhắc đến từ ngàn đời, chứng tỏ tâm linh là nhu cầu thiết yếu
của mọi thế hệ, nhưng hiểu thế nào là “tâm linh”, thì chưa hẳn nhiều người
biết rõ. Người cho rằng: Tâm linh là chuyện thần thánh ma quỷ, mê tín lạc hậu,
không giá trị, chỉ là sản phẩm của trí hoang tưởng, cần phải diệt bỏ. Vì vậy chẳng
có môn Khoa học nào dám dính vào hai chữ “Tâm linh”. Người khác cho rằng: Tâm
linh là phép màu nhiệm của bề trên giúp đỡ con người, là chỗ dựa cầu xin, là niềm
hy vọng an ủi suốt cuộc đời. Người thất vọng thì cho rằng, chẳng có tâm linh gì
cả, suốt đời tôi khổ, chẳng có phép màu nào cứu tôi…. Như thế Tâm linh được hiểu
theo nhiều ý nghĩa rất khác nhau. Như thế nào là Tâm linh chân chính ?
Tâm
thuộc lĩnh vực tâm trí, là hoạt động của hệ thần kinh. Người ta có thể suy nghĩ
rất nhiều để tạo nên một hành động nào đó. Tâm sẽ tác tạo ý thức cuối cùng phát
ra Hành động, có thể thay đổi đột ngột những gì ý thức đã sắp đặt từ trước. Như
vậy Tâm có cả vai trò của vô thức. Tâm là tổng hòa của hoạt động thần
kinh có ý thức và vô thức (tàng thức). Tâm này gọi là Tâm phàm phu, giúp
chúng ta sinh sống . Hoàn cảnh tốt thì tạo tâm tốt, hoàn cảnh xấu thì tạo tâm xấu.
Như vậy tâm phàm phu bất an bất định, nương theo dòng xoáy xã hội, tạo nên vui,
buồn, hạnh phúc, lầm lỡ, khổ đau, đúng, sai, thiện, ác…
Tâm
linh là Tâm linh thiêng. Sự thật là sự linh thiêng không thay đổi. Tâm linh là Cái
Tâm thấy được Sự thật trong thế giới vô hình và hữu hình. Cái thấy rộng lớn
vô hạn không còn bị giới hạn ngắn ngủi bởi con mắt thịt .Tâm linh là phần trí
tuệ sáng suốt thấy được Sự thật, còn gọi là Tuệ giác, hoặc Trí huệ. Càng biết sự
thật rộng lớn, sự giao cảm trong vũ trụ càng lớn. Sự giao cảm này làm nên sự kết
nối hòa đồng vũ trụ, tạo nên sự linh ứng của Tâm linh, có sức mạnh năng
lượng tác động tốt cho môi trường, tạo nên ý thức sâu sắc về sự sống, như ý thức
về cội nguồn, sự thật về vũ trụ, về con người, về kiếp sống, đặc biệt là mối
liên hệ vô hình giữa con người với môi trường và muôn loài vạn vật, cùng các
quy luật Tạo hóa… Nhờ tuân thủ quy luật tạo hóa, con người sống thiện ích, vui
vẻ hơn, không còn mắc phải sai lầm tai hại. Tâm linh giúp con người có sức mạnh
nội tại, có minh triết, an vui tự tại, vận dụng đúng các quy luật tạo hóa,
không ngả nghiêng xáo trộn, không còn phiền não đau khổ, không sai lầm ân hận…
Tâm linh có vai trò giáo dục tự giác cao nhất, không có nền giáo dục nào
có thể đạt được sự giáo dục tính Thiện như khoa học Tâm linh. Tâm linh là
giá trị quý nhất của con người, có sức sống mạnh mẽ hơn tiền bạc, danh vọng. Một
nhà thông thái, một nhà khoa học hay một người bình dân, đều có khả năng tâm
linh khi họ thấy được sự thật. Tâm linh không phải là chuyện riêng của ông đồng
bà cốt, của ngoại cảm… nếu không tinh tấn cũng không có tâm linh, họ vẫn đau khổ
mặc dù có chút tài năng.
Tâm
linh không do ai ban tặng, không do thi cử, chức tước, tạo nên. Nó phải trải
qua những giai đoạn chuyển hóa ý thức. Ban đầu hệ thần kinh còn nhiễm trược, người
đó khó hiểu sự thật, hiểu ít, chính lúc này dễ dàng đi vào sự mê
tín, cuồng tín, tà thuật, thần thông, ám thị, lãnh lấy hậu quả tăm tối hơn.
Muốn phát triển tâm linh chân chính, chỉ khi nào người đó chịu khó tu sửa, cải
tạo hệ thần kinh thanh tịnh mới phát Trí Huệ, sẽ hiểu rõ sự thật. Bởi vì,
trong tổ chức hệ thần kinh, có những hoạt động vi tế của ô trược, y học không
quan sát được . Thông thiên học do một nhà tâm linh Miền Nam Việt Nam thực hiện
năm 1951-1952 giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hệ thần kinh :“Con người có Trung
tâm Thần kinh: Não, tiểu não, hành tủy.
Bộ Não, là Trung tâm thần kinh hệ, nó là Bộ máy chỉ huy, đầy đủ nhân
viên điều khiển từ Trung tâm xuống hạ tầng cơ sở. Bộ não, là bộ chỉ huy Trung ương,
từ dưới chơn chạy về bộ não, cả hai bàn tay cũng vậy.
Tiểu não, là phó chỉ huy của Trung tâm thần kinh hệ.
Có bổn phận kiểm soát tất cả việc gì cần vào Trung tâm thần kinh hệ, rồi
nó mới cho lên Bộ não.
Hành tủy, là cái trạm thứ ba để kiểm soát trước khi
cho vào Tiểu não. Hành tủy là cơ quan lãnh lấy cái dung hòa, lượt lại cho nó
thanh, đưa lên tiểu não lượt thêm cho nó thanh nữa, và đưa lên Bộ não. Được như
vậy mãi mãi, thì con người tu chơn thành Thánh Nhân.
Ba
cơ quan này, có trách nhiệm tẩy não những cái gì uể trược, để con người
tu chơn thành một vị Thánh Nhân. Ba cơ quan này, cũng có trách nhiệm thu uế trược
để con người tu chơn thành ngạ quỷ, súc sanh, vì kẻ này tu mà còn làm sái.
Người
tu mà không thể hàng phục được cái xấu, thì chính Hành tủy cũng rước phải tất
cả cái gì là uế trược, và không cần lược, mà cho vào, và đưa lên Tiểu não cũng
không cần lược, cũng đưa thẳng lên Não, và sẽ thành Chánh Quỷ.”
“Những
cơ quan nào đau, cũng do Thần kinh hệ không chiếu ra nơi đó được, vì nó đã
bị tê liệt bởi sự Tham Sân Si ( trược khí ). Vì tam độc này đã diệt cái Thần
kinh hệ. Cho nên chỗ nào có Tham Sân Si đến, là chỗ đó sanh đau, và có ngày
chúng sẽ bị hoại, phải cưa, mổ sẻ chi đó”.
“Từ mỗi ngón tay ngón chân đều
là bộ máy của Trung tâm Thần kinh, do đó khi con người tu chơn
chánh, rồi dùng tay rờ mó vào chỗ nào đau của bệnh nhân thì rờ đâu hết đau đó.
Bởi trung tâm Thần Kinh hệ đã Thanh tịnh không còn Tam độc
nữa, nên khi rờ vào chỗ đau thì hết đau. Không khi nào bình điện chúng hết, vì cơ
thể đã thanh sạch, thì sự truyền sang cho kẻ khác không bao giờ chúng
ta mất, vì khi truyền là có thêm vào khi truyền. Vì người rờ đó đã hết bệnh,
nên mới chữa cho kẻ có bệnh và truyền cái điển không bệnh cho kẻ có bệnh,
nên phải hết bệnh. Nhưng khi nào con người tu mà vọng tâm, thì chính lúc đó
chữa bệnh, bệnh lại thêm”. “Vậy xin nói rõ, Trung tâm thần kinh hệ là Chủ
nhơn ông của cơ thể,
là Tiểu vũ trụ, là con người thật, biết được, hiểu được, thấy được, làm trúng,
làm trật, đều là do nơi Trung tâm thần kinh hệ tất cả”
Tiêu chuẩn của sự thật ở đâu ? Nó không nằm ở cái mắt , cái tai,
cái mũi. Các giác quan này cho ta thấy sự việc thế gian, luôn tranh cãi bất
phân thắng bại. Sự thật thì không cần phải tranh cãi, nó là ánh chớp của trí tuệ,
là tia sáng soi rọi vào đầu óc tăm tối, giúp chúng ta biết Cội nguồn của mình,
biết Thượng Đế, biết Phật tánh, biết bản thể của mình. Đó là những kiến
thức hàng đầu về Tâm linh. Chưa hiểu sự thật đó, chúng ta còn bị lừa đảo bởi vô
số cái ác, kẻ giả danh sẽ đày đọa chúng ta vào dị đoan, đau khổ. Khi một giọt lệ
lăn dài trên má trào dâng niềm xúc động về tình thương của Cha Mẹ nơi cội
nguồn, từng giờ phút nuôi dưỡng mình bằng nguồn sinh lực tinh túy nhất, không
ngừng thuyết pháp dạy dỗ mình bớt ngu bớt khổ. Thì đó là lúc tâm linh đã bừng
sáng, và có được niềm Hạnh phúc đích thực giúp chúng ta ngày càng khỏe mạnh hơn,
thông minh hơn, yêu đời hơn, chân thật hơn, chính xác hơn, Tự do hơn. Đó mới thật
là Hạnh phúc vô biên, khác Hạnh phúc thế gian mong manh và kèm theo bất hạnh.
Người nắm được sự thật chính xác, người đó có phần sức mạnh Thượng đế. Tâm linh
giải trừ tận gốc khổ đau, đem lại sự An lạc, Hạnh phúc thật. Nhờ có Tâm linh,
chúng ta biết các quy luật cân bằng âm dương, vô thường , vô ngã, nhân quả, biết
Cội nguồn, hiểu bản thân mình… Con người thiếu tâm linh thì còn vướng mắc khổ đau,
khoa học thiếu tâm linh thì đi chệch hướng quy luật tự nhiên, tự hủy diệt. Do
những tác hại đó, con người thế kỷ 21 đã bừng tỉnh cơn mê, tìm hiểu Tâm linh
chân chính để cân bằng đời sống của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét