Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

Đối nghiệm thực tế về năng lực tái sinh

Tiến sĩ Ian Stevenson cựu lãnh đạo của Sở Tâm thần học tại  Đại học Virginia Hoa kỳ (đây cũng chính là tổ chức tiên phong nghiên cứu về đề tài đối nghiệm thực tế về năng lực tái sinh), Stevenson đã dành suốt thời gian 40 năm để tập hợp và đối chứng các tài liệu khoa học về những hồi ức cuộc sống quá khứ (tiền kiếp) của trẻ em từ khắp nơi trên thế giới và đúc kết có hơn 3.000 trường hợp . Nhiều người, kể cả những người theo chủ nghĩa hoài nghi và các học giả, đều đồng ý rằng những trường hợp đối nghiệm thực tế này đã góp phần chứng minh rằng sự tái sinh là có thật.
       Stevenson bắt đầu nghiên cứu khả năng tái sinh vào năm 1960 khi ông nghe nói về một trường hợp ở Sri Lanka, nơi một đứa trẻ tuyên bố còn nhớ về một cuộc sống quá khứ của nó và cũng chính điều này đã khởi tạo niềm tin cho Stevenson rằng chuyện đầu thai là có thể là có thật. Và với những trường hợp khác, ông cũng đã cố công theo đuổi và tiếp cận thực tế  và cung cấp bằng chứng về hiện thực của nó trong số các bí ẩn của thế giới, mà cho đến nay khoa học chưa thể nào lý giải được. Năm 1960, Stevenson đăng hai bài viết nói về Những trường hợp trẻ em có khả năng nhớ đến cuộc sống của tiền kiếp trong tạp chí của Hiệp hội Nghiên cứu tâm linh của Mỹ. Năm 1974, ông xuất bản tập sách Hai mươi hiện tượng nhớ về tiền kiếp, lập tức rất nổi tiếng và gây xôn xao dư luận thời bấy giờ, đặc biệt rất thu hút đối với những người có quan tâm về đề tài nầy, mọi người đều hài lòng với các nghiên cứu cơ bản về việc chứng minh sự đầu thai là có cơ sở từ một nguồn khoa học. Năm 1997, Tiến sĩ Stevenson xuất bản tác phẩm Tái sinh và Sinh học chủ yếu là mô tả những dấu hiệu phân biệt trên da mà các em bé sơ sinh mang vào thế giới nầy và không thể giải thích đượ bằng cách thừa kế (di truyền) một mình mình được, Tiến sĩ Stevenson tập trung chủ yếu vào những vết tích lạ trên da, dị tật và dị thường khi trẻ em được sinh ra mà không phải do di truyền, những dấu vết nầy xuất hiện trước, trong và sau khi sinh vào các trường hợp khác nhau có liên quan đến những hồi ức về tiền kiếp của trẻ em. Điều chúng ta đáng quan tâm đó chính là xuất phát từ các nguyên nhân tích luỹ (gieo Nhân) của quá khứ đã tác động cùng với những điều kiện khách quan tương hợp (tạo Duyên) tất sẽ làm nảy sinh thu hoạch ra những kết quả (nghiệp Quả) phản ảnh tương ứng trong thực tế mà các trẻ em được cho là liên quan đến vụ giết người của họ hoặc họ bị chết trong một cuộc sống trước đây (Tiền kiếp)!..
      Những trình bày của Tiến sĩ Stevenson về bằng chứng tái sinh, đồng thời có các tài liệu y khoa đối chứng, được ghi nhận sau cái chết của những người này.
-         Chỉ có 30% - 60% các vết tích da, dị tật, khuyết tật bẩm sinh có liên quan đến yếu tố di truyền, nhiễm virus hoặc nguyên nhân hóa học (do Cha, Mẹ bị nghiện ma túy hoặc rượu).
-         Các nghiệp vụ y học chưa có lời giải thích cho 40% đến 70% các trường hợp khác ngoài các nguyên nhân nói trên.
        Stevenson đã thành công trong việc đem lại cho chúng ta một lời giải thích tại sao một người sinh ra với những vết tích (dấu vết trên da), dị tật và tại sao chúng xuất hiện chính xác trong đó một phần của cơ thể của họ và không phải là tại vị trí khác?..
  Hầu hết các trường hợp tồn tại vết tích tái sinh và dị tật bẩm sinh là hiện thực mà không có lời giải thích của y học gồm có 1-5 đặc điểm chung.
         Hình 1. Vết tích trên ngực của một thanh niên người Ấn Độ, như một đứa trẻ, nói rằng ông nhớ lại cuộc đời của một người đàn ông, Maha Ram, người đã bị giết với một súng săn bắn ở cự ly gần.


      Hình 2. Các vòng tròn cho biết các vết thương đã xãy ra ở tiền kiếp, [Bản vẽ này là từ báo cáo khám nghiệm tử thi của người đã chết.]




 
      Hình 3. Vết tích sẹo lớn in trên đầu của một người đàn ông Thái khi vừa sinh ra, nhớ lại rằng cuộc đời của chú nội mình, những người đã thiệt mạng với một đòn vào đầu từ một con dao nặng. 
 


   Hình 4. Dị dạng bẩm sinh của móng tay trên ngón chân phải của người nầy, phản ảnh từ dị dạng loét mãn tính của các ngón chân phải cũng từ người trong họ tộc nội đã chết.


  Hình 5. Vết tích sẹo nhỏ, tròn trên đầu của một cậu bé Thái tương ứng  vết thương do đạn bắn của mục nhập trong một người đàn ông mà cuộc đời ông nói ông nhớ và những người đã bị bắn bằng súng trường từ phía sau.

  Hình 6. Vết tích sẹo lớn hơn nhưng không đều trên diện tích mặt trước của cậu bé Thái thể hiện trong hình 5. Điều này tương ứng với  vết thương của lối ra bên người đàn ông Thái mà cuộc sống của cậu bé nói rằng ông nhớ lại.

    Hình 8. Vết tích quanh tai phải của một cậu bé người Thổ Nhĩ Kỳ nói rằng ông nhớ lại cuộc đời của một người đã bị thương ở bên phải của người đứng đầu bởi một cự ly gần. 


    Hình 9. Ngón tay Hầu như không có trên một tay của một cậu bé người của Ấn Độ nói rằng ông nhớ lại cuộc đời của một cậu bé của một làng người đã đưa tay vào lưỡi của một máy đã cắt cụt ngón tay của mình.

 Hình 10. Vết tích nhỏ, tròn của một cậu bé Thái mà tương ứng với đạn vết thương của mục nhập trong một người đàn ông mà cuộc đời ông nói ông nhớ và những người đã bị bắn bằng súng trường từ phía sau.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét